Thằng Nghiện Game Tán Gái full - Part 20

Người đăng: ngaybennhau on Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014




Chapter 20

 Ngày đấy thế là đã phê cf, cứ hôm nào ngỉ học bọn em cũng đi chơi, chơi nhiệt tình, chơi hết mình. Nhiều buổi em bảo mẹ vào nhà bạn học luôn không về nhà ăn cơm trưa nữa. Em bảo nó về cùng bạn không nó ốm như lần trước thì cũng tàn đời zai.
 Đúng là nhịn cơm, lừa mama đi chơi mới biết thế nào là đói. Trông mặt thằng Trường méo vì đói trả khác nào thằng ăn mày bắn cf. Trả có gương để em xem giống nó không nữa...hức hức.
 Đùa học em trả dám nhận là thần đồng nhưng về game thì em xin nhận làm game thủ. Không phải em chém đâu, nhưng nói thật là bọn nó khen em bắn hay xuốt à, đôi khi chát lại khiêm tốn là đang tập chơi mà đéo đứa nào chịu tin chứ, khổ vãi thốn. Hồi đấy em bắn toàn đấu sinh tử máp ngã tư thôi vì có nhiều súng để lượm, kho đồ có mỗi khẩu M4A1 nên không hám bắn ở chế độ khác. Thi thoảng làm trận Kim Tự Tháp cho vui thôi. Tập chơi nên éo biết buny thùng gỗ, thấy mấy thằng nhẩy lên được em cũng nhẩy theo, mãi éo thấy được mà còn bị định kill cho phát mớt đau chứ, bây giờ khác rồi, kĩ thuật gì ở cf em đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Em bunny lên thùng gỗ cao nhất ở máp Hội Hoa Đăng Hay Trạm Phát Sóng 1 cách ngon lành, snap AWM em cũng khá khá là đằng khác.
 Nhưng là bây giờ thôi chứ ngày đấy em biết bắn mỗi ria là tàm tạm, ngắm em chịu chết.
 Ở quán chắc thấy game cf này hót hay sao ý mà chủ quán cũng down về cài đặt luôn. Đông khách hẳn, đúng là chơi offline thì mấy người ngiện, bổ sung nhiều game online mới ăn khách chứ. 
.
Admin: Đọc truyện hay mới nhất tại Hải Khê Blog

 Về nhà em vẫn nói dối mẹ là học nhóm để sắp thi kết thúc năm học. Thấy có lỗi lắm nhưng ngày đấy em mải chơi bời mà đi dối cha về nhà dối mẹ. Mô phật trả biết em làm thế sau này có xuống 18 tầng địa ngục không nữa. Xuống đấy mà bị diêm vương hành thì có mà vạn tiễn xuyên tâm. Hay bị bọn quỷ sứ búng tờ rym thì em trả biết làm thế nào. Mong sao không có địa ngục. =((.
 Vài ngày sau, vào buổi sáng mà có lẽ em xẽ không bao giờ quên.
 _Trưa nay đi tiếp không mày, được ngỉ toán chốc? -thằng cờ hó Linh dụ dỗ em.
 _Đi, bố chấp mày với thằng Trường - em mạnh mồm luôn. Nói thật kể cả nó không dụ em cũng vẫn đi ấy chứ.
 _Đi đâu đấy anh Sơn? - nó hỏi em.
 _Đi headshot - thằng Linh cười đểu lắm.
 _Cho em đi với - nó tính xin em.
 _Mày ở nhà, đi đâu - em quắc nó, nó biết đi chơi điện tử về méc mẹ em thì em nát mông mất.
 Bị em quát nó im bặt như bị khâu chỉ vào mồm ý. Phải công nhận em rất là bá đạo. Bá đạo trong từng câu quát....^^
 Đến trường nó em dặn trưa nó về cùng bạn để em đi lên đường trở thành game thủ.
 _Trưa về cùng bạn nhá, tao bận rồi. - em dặn nó.
 _Anh đi chơi điện tử à? - nó đi quốc trong bụng em từ bao giờ thếnhỉ?
 _Tao đi học nhóm, chơi gì mà chơi - em chối trong yếu ớt giọng đã bé hẳn, công nhận em không có tài chầy cối trong nói dối
 _Anh mà đi trưa về em mắch bá đấy - nó dám thách thức một game như em.
 _Mày tài mày mách đi, biết con mẹ mày đi. - em nói thật lúc đấy em ức éo chịu được, nộ khí xung thiên, máu dồn về não em chửi nó luôn. Nó 2 mắt đỏ dần nhìn em trân trân trực khóc nhè ăn vạ. Đéo hiểu sao em thấy gét nó thế không biết.
 _Mày tài mày khóc đi, mày chỉ tài ăn vạ thôi. Từ giờ mày tránh xa tao ra, tao không muốn thấy mày nữa - em to tiếng quát nó trong lòng bức xúc.
 Nó cố gìm lại cơn nấc cục, nước mắt nó ứa ra và chạy vụt vào trường.
 Em trả hiểu vừa rồi em đã làm gì nữa, tự dưng em thấy mình tội lỗi quá. Mọi học sinh cấp 1 vứt cho em mất cái nhìn trả thiện cảm cho lắm. Em thành thằng côn đồ rồi ư? Em có học sao lại hành động trẻ trâu như thế nhỉ?. Đạp xe đến trường lòng đầy xúc cảm tội lỗi.

 Loading...............

{ 0 nhận xét... read them below or add one }

Đăng nhận xét